Wednesday, November 23, 2011

Sự xức dầu với người lãnh đạo

Kinh thánh: Lu-ca (Luke) 4:18-22
Thần của Chúa ngự trên ta: Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng truyền Tin Lành cho kẻ nghèo; Ngài đã sai ta để rao cho kẻ bị cầm được tha, Kẻ mù được sáng, Kẻ bị hà hiếp được tự do, và để đồn ra năm lành của Chúa. Ðoạn, Ngài xếp sách, trả lại cho kẻ giúp việc, rồi ngồi xuống; mọi người trong nhà hội đều chăm chỉ ngó Ngài. Ngài bèn phán rằng: Hôm nay đã được ứng nghiệm lời Kinh Thánh mà các ngươi mới vừa nghe đó. Ai nấy đều làm chứng về Ngài, lấy làm lạ về các lời đầy ơn lành từ miệng Ngài ra, và nói rằng: Có phải con Giô-sép chăng?


Chúa Jesus là một nhà lãnh đạo thuộc linh tuyệt vời nhất Đức Chúa Trời đã ban cho nhân loại. Sự nhập thể của Chúa Jesus chẳng những cung ứng cho con người sự cứu rỗi nhưng còn khiến cho chức việc của những nhà lãnh đạo thuộc linh trở nên khả thi. Giáo lý nhập thể của Chúa Jesus nằm ngay trong trọng tâm của sự hiểu biết con người về Đức Chúa Trời và cung ứng một lối giải thoát con người ra khỏi sự thất bại do sự sa ngã gây ra, biến những gì bất khả thi trở nên khả thi. Trước khi Chúa Jesus trở thành Cứu Chúa của nhân loại qua sự chết và sống lại, Ngài trở thành nhà lãnh đạo thuộc linh chân chính và kiểu mẫu. Việc Chúa Jesus trở thành nhà lãnh đạo thuộc linh gắn liền với công tác cứu chuộc nhân loại. Khi Chúa Jesus trở thành người, Ngài bước vào phạm trù và kinh nghiệm của đời sống con người. Trong kinh nghiệm sống đó, Chúa Jesus có thể chứng minh rằng tất cả những lãnh vực nào của đời sống con người đều có thể khả thi và vừa lòng Đức Chúa Trời nếu chúng ta để cho chính Ngài bước vào làm chủ đời sống của chúng ta. Trong đó, nó bao gồm cả việc trở thành một nhà lãnh đạo thuộc linh.

Việc Chúa Jesus trở thành nhà lãnh đạo thuộc linh tùy thuộc vào việc Ngài nhận lấy sự xức dầu của Chúa Thánh Linh. Thế thì, việc Chúa Jesus chịu xức dầu có nghĩa là gì? Điều này chi phối đời sống, chức vụ, và sứ vụ cứu chuộc nhân loại của Ngài như thế nào? Điều không thể chối cải được đó là việc Chúa Jesus chịu xức dầu trở thành bản chất tự tại của Ngài và biến Ngài trở thành Đấng Christ. Động từ “xức dầu” được sử dụng ở thể thụ động thần thượng (divine passive) bởi đó hình thành nên chính danh hiệu của Ngài là Đấng Christ, nghĩa là “Đấng Chịu Xức Dầu.” Chẳng những việc Chúa Jesus chịu xức dầu để chịu sai đi, nhưng khi Ngài chấp nhận trở thành người và mang lấy bản chất của con người, Chúa Jesus cần phải được xức dầu để “canh giữ” chính Ngài trong ý muốn của Cha Ngài, và giúp chính Ngài vâng phục hầu trở thành một của lễ trọn vẹn đẹp lòng Đức Chúa Trời có thể đền tội cho nhân loại (Hê-bơ-rơ 5:8-9). Hơn nữa, với sự xức dầu đó làm cho chức vụ của Chúa Jesus trở nên khả thi trong tư cách của một con người mà qua đó chúng ta là những nhà lãnh đạo mang tính chất “con người” (thế tục) có thể trở thành những nhà lãnh đạo thuộc linh đẹp lòng Đức Chúa Trời. Hay nói cách khác, chúng ta là những nhà lãnh đạo “con người” chẳng bao giờ có thể trở thành những nhà lãnh đạo “thuộc linh” được nếu không có sự xức dầu của Chúa Thánh Linh. Đó là sự khác biệt rõ rệt và vẽ ra lằn ranh dứt khoát phân chia giữa những nhà lãnh đạo thế tục với những nhà lãnh đạo thuộc linh. Mất đi sự xức dầu của Chúa, những nhà lãnh đạo thuộc linh sẽ bị rơi và té ngã trở lại trong hàng ngũ của những nhà lãnh đạo thế tục dẫu cho trên hình thức và danh nghĩa họ vẫn còn là những nhà lãnh đạo thuộc linh.

Vì thế, ngay từ xa xưa trong Cựu Ước, việc xức dầu là điều đòi hỏi không thể thiếu được và không thể khoan nhượng (non-negotiable) của người lãnh đạo thuộc linh. Sự xức dầu biệt riêng và thánh hóa người lãnh đạo cho Đức Chúa Trời để họ “đủ điều kiện” làm công việc thánh của Ngài. Sự xức dầu biến người lãnh đạo trở thành một con người khác và ban cho người đó ân tứ để thích hợp với thánh chức mà Chúa kêu gọi và chọn lựa, giống như trong trường hợp của Sau-lơ khi được chọn làm vua dân Y-sơ-ra-ên (1 Sa-mu-ên 10:9-10). Đồng thời, sự xức dầu ban cho người lãnh đạo có uy quyền, khiến cho sứ điệp của người đó có thẩm quyền và dán chặt trong tâm trí và tấm lòng người nghe, đưa đến sự thay đổi đời sống và khiến họ đi đến chỗ quyết định buông bỏ thế gian để sống cho Đức Chúa Trời. Sự xức dầu khiến cho tâm trí người nghe bị thu hút cách mãnh liệt đến nỗi không thể cưỡng lại được và lôi kéo họ ra khỏi thế giới của con người đưa họ vào trong thế giới của Đức Chúa Trời. Hơn nữa, chính sự xức dầu đã làm cho sứ điệp và chức vụ của người lãnh đạo tạo nên một lằn ranh rõ rệt giữa những gì thuộc về con người và những gì thuộc về Đức Chúa Trời trong lòng và tâm trí con người. Điều đó được gói trọn trong ngôn từ của Thánh Kinh là “người được xức dầu.”