Monday, April 15, 2013

ĐẠO KHÁC ĐỜI

Ma-thi-ơ (Matthew) 20:25-28

Ðức Chúa Jêsus gọi đến mà phán rằng: Các ngươi biết rằng các vua dân ngoại thì ép dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế mà trị dân. Trong các ngươi thì không như vậy; trái lại, trong các ngươi, kẻ nào muốn làm lớn, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi; còn kẻ nào muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi các ngươi. Ấy vậy, Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người.

Dưỡng linh:

Để trả lời cho lời cầu xin đầy tham vọng của mẹ hai con trai Xê-bê-đê, mong muốn được ngồi bên hữu và bên tả Chúa Jesus ở trong nước của Ngài, Chúa Jesus đưa ra cho các môn đồ thấy sự khác biệt giữa người lãnh đạo ở đời và người lãnh đạo trong vương quốc của Đức Chúa Trời. Sự khác biệt này không nằm trong nguyên tắc lãnh đạo nhưng trong bản chất của người lãnh đạo. Hay nói cách khác, sự khác biệt này nằm trong chính con người lãnh đạo. Điều gì đã tạo nên sự khác biệt này? Người lãnh đạo thế tục là người chưa từng trải sự tái sanh, còn người lãnh đạo thuộc linh là người đã được tái sanh. Người lãnh đạo thế tục mang bản chất trần tục, trong khi người lãnh đạo thuộc linh mang bản chất thiêng liêng.

Người lãnh đạo thế tục                                    Người lãnh đạo thuộc linh
Ép dân phải phục                                             Chinh phục bằng sự khiêm nhường
Cai trị bằng quyền thế                                      Cai trị bằng sự phục vụ
Người khác phải phục vụ mình                        Hy sinh để phục vụ người khác

Người lãnh đạo thế tục nghĩ rằng mình có quyền, có chức thì người khác phải phục. Nhưng người lãnh đạo thuộc linh chinh phục người khác bằng đời sống nhu mì, khiêm nhường của mình. Hay nói cách khác, sự thuận phục hay kính phục đối với người lãnh đạo thuộc linh không phải do đòi hỏi, nhưng trả giá bằng chính đời sống hy sinh, đạo đức, gương mẫu, thanh sạch của mình. Người lãnh đạo thế tục dùng quyền hành để cai trị và trấn áp người khác, dùng luật lệ để bắt người khác phải thuận phục mình, giống như những nhà độc tài chuyên chế. Nhưng khi họ không còn trong chức vụ, người ta khinh bỉ và xa lìa. Trong khi đó người lãnh đạo thuộc linh dùng sự phục vụ mình để lãnh đạo Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Khi người lãnh đạo thuộc linh mặc lấy tinh thần phục vụ và tôn trọng người cùng làm việc với mình thì càng chinh phục được người khác vui lòng sẵn sàng nghe theo sự lãnh đạo của mình cách tự nhiên. Người lãnh đạo thế tục muốn người khác quỳ lụy, tâng bốc, khen ngợi, phục vụ mình, và nghĩ đến quyền lợi của cá nhân và gia đình mình hơn là việc chung. Nhưng người lãnh đạo thuộc linh hy sinh đời sống của mình để phục vụ người khác và mang ích lợi cho người khác, trên hết là mang lợi ích cho công việc nhà Chúa. Người lãnh đạo thế tục tìm cách củng cố địa vị và dùng mọi thủ đoạn để bám lấy chức vụ của mình. Nhưng người lãnh đạo thuộc linh sẵn sàng nhường chỗ cho người có khả năng và đạo đức hơn mình vì lợi ích cho công việc Chúa chung và danh vinh hiển của Ngài.

Chúa Jesus lấy chính mình Ngài để làm mẫu mực cho người lãnh đạo thuộc linh. Ngài là Đức Chúa Trời. Duy một mình Ngài đáng nhận tất cả vinh hiển và oai nghi để được con người tuân phục và tôn trọng. Nhưng Chúa Jesus bằng lòng từ bỏ tất cả vinh hiển và uy quyền của Ngài, đến thế gian mang lấy kiếp người, sống cuộc đời như chúng ta và hy sinh mạng sống của mình trên thập tự giá để cứu chuộc nhân loại ra khỏi tội lỗi. Qua hành động này của Chúa Jesus, Đức Chúa Trời nâng Ngài lên chỗ cao trọng nhất và mọi người, mọi đầu gối trên trời và bên dưới đất thảy đều thuận phục uy quyền cai trị của Ngài (Phi-líp 2:10-11). Nói cách khác, Chúa Jesus đã đi lên và chiếm lấy uy quyền lãnh đạo toàn cõi hoàn vũ bằng con đường đi xuống và hy sinh mạng sống của chính Ngài. Con đường này tuy lâu dài nhưng rất vững bền và đời đời. Nguyện tâm tình của Chúa Jesus (Phi-líp 2:5) hành động trong chúng ta, nhất là những người đang hay mong muốn ở trong vai trò lãnh đạo Hội Thánh của Đức Chúa Trời trên đất này cho đến ngày Chúa Jesus trở lại. Nguyên tắc này cũng được áp dụng cho tất cả những ai lãnh đạo người khác từ trong gia đình cho đến ngoài xã hội, nếu muốn làm một người thành công và để lại ảnh hưởng tốt đẹp trên cuộc đời của người khác.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin ban cho con tấm lòng của Chúa Jesus để biết sống hy sinh và tận hiến cho người khác. Nếu Chúa đẹp lòng dùng con làm người lãnh đạo người khác, xin giúp con là một nhà lãnh đạo thuộc linh chân chính, tìm kiếm lợi ích cho người khác và cho danh vinh hiển của Ngài. Chúa ôi, xin ban cho hội thánh Việt Nam chúng con ngày càng nhiều nhà lãnh đạo thuộc linh và gương mẫu để dẫn dân sự của Ngài đến bến bờ phước hạnh trong ân sủng cứu rỗi tuyệt vời của Ngài. Amen!